Không quên được cái cũ
Tôi dõi mắt theo dáng hình đầy hoài niệm ấy ... Rất lặng lẽ. Nhẹ nhàng. Sự cảm động đầu tiên bao giờ cũng là sự cảm động bền nhất. Đó là khoảnh khắc chứa đựng cả quá khứ và tương lai trong hiện tại. Cre: Unsplash Cái gì đã là của ta, ta yêu thích nó. Nếu lỡ mất đi, thì về sau dù có được cái khác giống như thế, thậm chí tốt hơn thế, ta cũng không thể nào thích cho bằng. Thường, lại chỉ thấy cái mới mà nhớ đến cái cũ, sinh ra tiếc nuối. Tại sao vậy? Bởi đối với ta, thứ đã mất không chỉ là nó đáng giá bao nhiêu tiền mà thôi, mà bởi vì trong đó còn có một phần tâm hồn của ta hay tâm hồn người để lại nó cho ta. Quên là một điều đáng buồn… Lúc ấy tôi chẳng ngờ vẻ đẹp ấy cũng sẽ tan biến trước mắt mình như pháo hoa. Nếu biết trước mình sẽ quên thì tôi đã cố ngắm nhìn nó kỹ hơn, thưởng thức vẻ đẹp của nó và khắc sâu vào trong tâm khảm mình khoảnh khắc ấy. Khó có thể quên một chuyện đã trót nhớ. Đây là cảm xúc từ thời xa xưa, là điều đã ngủ yên trong quá khứ. Nhưng mỗi lần nhìn thấy đám bọt nướ...