Posts

Showing posts with the label Life

Tại sao trẻ em lại đi học?

Image
Trẻ con sinh ra với mong muốn về những điều vĩ đại và lớn lao chúng có thể làm và trở thành. Chúng tin vào những điều thần kỳ và huyền bí, tin vào những điều tốt đẹp và sự công bằng: rằng người nhân hậu thì sẽ luôn gặp được điều lành. Nhưng liệu cuộc sống có thực sự diễn ra như vậy? Những cái kết có hậu trong các câu chuyện cổ tích, những lời nói dối của người lớn để làm vui lòng trí tưởng tượng bay bổng của chúng đã vô tình tiếp thêm cho chúng niềm tin rằng: mình được sinh ra với một sứ mệnh đặc biệt để trở thành người hùng tiêu diệt cái ác; trở thành nàng công chúa xinh đẹp và gặp được bạch mã hoàng tử; ... Hơn thế nữa chúng tin rằng luôn có những thiên thần tốt bụng sẽ ban phát cho chúng thật nhiều điều ước; hay một bà tiên luôn xuất hiện khi chúng gặp khó khăn... – Chúng tin rằng tất cả những ước mơ và khao khát của chúng sẽ không chỉ dừng lại ở mơ ước mà sẽ trở thành hiện thực. Những đứa trẻ chưa nhận ra rằng cuộc đời không phải lúc nào cũng như ý ta muốn mà còn có những khó khăn ...

Sẽ đến lúc ta chẳng còn là ai nữa, chẳng còn ở đâu nữa

Image
Khóc người xưa _ Kim Thánh Thán Con người không thể tồn tại mãi mãi được – chúng ta được sinh ra và rồi cái chết sẽ đến với chúng ta như một lẽ tất yếu của tự nhiên – rồi sẽ đến lúc ta chẳng còn là ai nữa, chẳng còn ở đâu cả. Mọi chuyện không xảy ra theo cách ta muốn không có nghĩa là nó sẽ không xảy ra. Có nhiều điều mà ta muốn thay đổi, nhưng ta phải chấp nhận điều không thể tránh khỏi như một thứ không nằm trong tay mình, giống như chuyện sống chết. Hiện tại là tất cả những gì ta có để sống. Hoặc để mất. "Như cuộc đời man mác, từ trước tới nay, tôi nào có biết là đã mấy vạn vạn tháng và năm! Mấy vạn vạn tháng và năm ấy đều như nước trôi, mây cuốn, gió thoảng, chớp nhoáng , đi cho bằng hết, cho mãi đến tháng này, năm nay mới có tạm có tôi." – Khóc người xưa _ Kim Thánh Thán . Cuộc đời của chúng ta cũng thế, cũng sẽ " chớp nhoáng " trôi qua giống như người xưa – đã ở đây trước ta vậy. Nhưng nếu như ta vẫn đang còn ở đây thì ta cũng phải làm gì đó để " tiêu kh...

Khát vọng sâu xa nhất trong trái tim bạn là gì?

Image
Cre: Pinterest Ước gì tôi đã dũng cảm sống cuộc sống mà mình mong muốn, chứ không phải cuộc sống mà mọi người mong đợi ở tôi. Thỉnh thoảng tôi không thích con người mà mình cần phải trở thành. Tôi không có cảm giác là mình xứng đáng với nó chút nào. Quả thực, vì sao vậy? Nếu ta để cho người khác sắp đặt cuộc đời mình thì đến một lúc nào đó ta sẽ sống cuộc đời theo ý muốn của người khác.  Liệu đây có phải cuộc sống mà ta muốn sống? Tự hạ thấp bản thân mình không chỉ là thiếu thành thật mà còn tệ chẳng kém gì huênh hoang về mình. Đừng mang bản thân đi so sánh với người khác bởi mỗi chúng ta là những con người khác nhau. Nhưng đừng để bản thân không biết điều gì thực sự quan trọng với mình, đừng để bản thân mắc kẹt trong mớ bòng bong những thứ người người khác đang làm và những gì ta lầm tưởng là việc nên làm. Đừng đặt mục tiêu theo những gì người khác coi là quan trọng. Đừng buộc bản thân sống dựa vào niềm tin hay quan điểm cố hữu của người khác.  Ta mong muốn điều gì từ cuộc số...

Tại sao dù biết sẽ thất bại nhưng ta vẫn theo đuổi một điều gì đó?

Image
Bất cứ khi nào tôi cảm thấy đam mê thực sự với một điều gì đó, thì bản thân lại cay đắng nhận ra rằng cái Thế Giới mà mình coi là tất cả ấy, trong mắt người khác nó lại chẳng là gì, không đáng giá, thậm chí còn không hề được biết đến.  Chuyện quan trọng của một người lại là vặt vãnh đối với người khác. Nhưng dẫu thế nào mặc tâm nghĩ gì, đã là đam mê, lại là đam mê thực sự, đã là ước mơ, lại là ước mơ cuộc đời, thì chẳng có cớ gì mà không nghiêng mình tôn trọng cả. Bất kể hình thức bên ngoài thế nào, khi tìm hiểu kỹ, bạn sẽ nhìn thấy bên trong hầu như bất cứ con người nào cũng có những điểm xứng đáng được ngợi khen và tôn trọng. Quyết định tôn trọng và đánh giá cao một con người, bất kể họ là ai, làm việc gì, chính là tình cảm chân thật, là tình yêu để động viên và thúc đẩy người khác.  Tôi biết rằng tài năng không phải lúc nào cũng tương xứng với đam mê. Nhưng có những cơ hội, mà có lẽ cả đời này chỉ xuất hiện một lần thôi. Vì thế tôi không muốn bỏ phí cơ hội này. Bởi an toà...

Không quên được cái cũ

Image
Tôi dõi mắt theo dáng hình đầy hoài niệm ấy ... Rất lặng lẽ. Nhẹ nhàng. Sự cảm động đầu tiên bao giờ cũng là sự cảm động bền nhất. Đó là khoảnh khắc chứa đựng cả quá khứ và tương lai trong hiện tại. Cre: Unsplash Cái gì đã là của ta, ta yêu thích nó. Nếu lỡ mất đi, thì về sau dù có được cái khác giống như thế, thậm chí tốt hơn thế, ta cũng không thể nào thích cho bằng. Thường, lại chỉ thấy cái mới mà nhớ đến cái cũ, sinh ra tiếc nuối. Tại sao vậy? Bởi đối với ta, thứ đã mất không chỉ là nó đáng giá bao nhiêu tiền mà thôi, mà bởi vì trong đó còn có một phần tâm hồn của ta hay tâm hồn người để lại nó cho ta. Quên là một điều đáng buồn… Lúc ấy tôi chẳng ngờ vẻ đẹp ấy cũng sẽ tan biến trước mắt mình như pháo hoa. Nếu biết trước mình sẽ quên thì tôi đã cố ngắm nhìn nó kỹ hơn, thưởng thức vẻ đẹp của nó và khắc sâu vào trong tâm khảm mình khoảnh khắc ấy. Khó có thể quên một chuyện đã trót nhớ. Đây là cảm xúc từ thời xa xưa, là điều đã ngủ yên trong quá khứ. Nhưng mỗi lần nhìn thấy đám bọt nướ...