Lòng biết ơn đối với từng khoảnh khắc của cuộc sống
Tôi đã từng nghe rằng toàn bộ cuộc đời mỗi người sẽ được tái hiện lại trong “giây lát” trước khi chúng ta chết. Như một cuốn phim tua ngược, cảnh cuối cùng sẽ là hình ảnh đứa trẻ sơ sinh – ngày ta đến với thế giới này – một biểu tượng của sự trong trắng và thơ ngây. Tôi không biết liệu nó có thực sự xảy ra hay không, nhưng tôi nghĩ “giây lát” đó không phải một giây lát bình thường, mà nó sẽ trải dài mãi mãi như một đại dương thời gian – toàn bộ cuộc đời ta. Và hơn thế nữa, những kỷ niệm đặc biệt đối với mỗi người sẽ là những ký ức rõ nét nhất, cho dù nó buồn hay vui, đau khổ hay hạnh phúc.
Có lẽ với tôi, đó là những ký ức về tuổi thơ: nằm trong túp lều nhỏ sau nhà, ngắm bầu trời đêm đầy sao tuyệt đẹp. Hay đó là những ký ức về căn nhà gỗ thuở xưa cũ, mà hình như tôi đã quên mất hình dáng của nó như thế nào rồi.
Có lẽ với tôi, đó là những ký ức về tuổi thơ: nằm trong túp lều nhỏ sau nhà, ngắm bầu trời đêm đầy sao tuyệt đẹp. Hay đó là những ký ức về căn nhà gỗ thuở xưa cũ, mà hình như tôi đã quên mất hình dáng của nó như thế nào rồi.
Đôi khi, rất khó để tha thứ cho người khác, rằng không phải lúc nào các mối quan hệ cũng bền vững hay thậm chí an toàn. Rằng có lúc chúng ta phải từ bỏ một điều gì đó – một điều gì đó không cách nào tháo gỡ được, và tiếp tục sống mà không cần đi đến điểm chung với người kia. Cho dù con đường ta lựa chọn đi tiếp không còn sự hiện diện của họ nữa, nhưng ta vẫn cần phải tha thứ. Bởi nếu không, ta sẽ sống trong giận dữ và đau khổ.
Cuộc sống của chúng ta luôn xoay quanh việc sống và tận hưởng từng khoảnh khắc. Chúng ta đang sống cho hiện tại, đang sống cho chính giây phút này. Nhưng, có lẽ không phải ai cũng nhận ra điều đó. Rằng dù thế nào đi nữa thì thời gian sẽ vẫn trôi đi và nó không chờ đợi bất kỳ ai.
Thực ra chúng ta biết chính xác ngay từ lúc bắt đầu chuyện gì sẽ xảy ra khi kết thúc – rằng chúng ta sẽ hối tiếc vì đã lãng phí quá nhiều thời gian, đã không tận hưởng từng khoảnh khắc mình có. Nhưng chúng ta không làm khác đi mà lại làm ngơ với nó – những điều nhỏ bé tốt đẹp xung quanh. Tại sao vậy? Bởi vì chúng ta luôn được khuyến khích phải phát triển sự nghiệp, có vị trí trong xã hội và kiếm được nhiều tiền?
Thậm chí đối với những người bạn tốt, chúng ta vẫn phải nói lời chia tay. Mặc dù chúng ta đều biết sự nấn ná chỉ là trong giây lát mà thôi. Vì vậy, hãy tận hưởng tối đa thời gian để lại cho chúng ta. Hãy để chúng ta ngồi đây trong bình yên. Cho dù đây là ngày đẹp trời yên bình cuối cùng chúng ta có, để thưởng thức cùng nhau.
Chúng ta cho rằng cuộc sống thật bất công, và có phải đây luôn là cách cuộc sống này diễn ra chăng? Rằng ngay khi ta đã yêu quý một nơi tốt đẹp, dễ chịu nào đó thì đây cũng là thời điểm ta được báo rằng, đã đến lúc phải rời đi? Chúng ta lúc nào cũng bực bội và đau khổ về những điều đã xảy ra với mình, về những điều đã rời khỏi ta mà không nhận ra rằng luôn có những điều có thể mang lại ấm áp cho trái tim ta. Một điều đơn giản và bình dị là Hạnh phúc: Tôi yêu hương thơm nồng nàn của hoa hồng thoảng trong gió, tôi yêu ánh mặt trời rực rỡ ấm áp vào những ngày mùa đông buốt giá.
Hãy dành thời gian để ngắm nhìn, thưởng thức vẻ đẹp của mọi thứ xung quanh ta, coi trọng sự phong phú của thế giới này. Để ý và tận hưởng những điều nhỏ nhặt, những điều rất giản dị mà ít khi chúng ta để ý tới. Luôn có những địa điểm thiên nhiên khiến chúng ta phải kinh ngạc cho dù ta đã đọc hay đã nhìn nó qua tranh ảnh bao nhiêu lần: Tôi ngơ ngẩn. Bầu trời đêm đẹp đến vô ngần.Trên màn đêm bao la ngút ngàn, gần như một màu đen tuyền kia điểm xuyến hằng hà sa số những đốm sáng lung linh. Một sự sắp xếp vô cùng hoàn mỹ. Chỉ ngắm nhìn thôi đã đủ khiến tôi cảm thấy tâm trí mình như bị hút vào thứ gì đó sâu thẳm và huyền bí.
Chúng ta không bao giờ biết mình sẽ nhận được những gì trong cuộc sống này. Chẳng điều gì là chắc chắn hết. Nhưng dù có làm gì hay trở thành ai, thì đến cuối cùng trong cuộc đời này, điều chúng ta đi tìm là Hạnh phúc. Do đó, khi đối mặt với một người khó chịu, thay vì cảm thấy khó chịu ta có thể biết ơn vì mình còn có những người quan trọng khác trong cuộc đời – đó là ba mẹ, anh chị em và bạn bè; biết ơn vì đây là cơ hội để ta rèn luyện tính kiên nhẫn và kỹ năng giao tiếp của mình. Hay khi bị mất việc thay vì tuyệt vọng và tự trách mình, ta có thể biết ơn vì mình có cơ hội để thử thách bản thân trong công việc mới và làm quen với những con người mới. Khi gặp những khó khăn và thất bại, ta có thể biết ơn vì mình có cơ hội để phát triển và rèn luyện ngay trong những nỗi đau.
Tình yêu thực sự rất khó đoán, bởi nó bắt nguồn từ cảm xúc, mà cảm xúc thì vô định: đến đi bất ngờ. Cho nên, ta biết ơn giây phút hiện tại – lúc ta đang ở bên nhau; ta biết ơn vì những kỷ niệm ta đã có cùng nhau.
Khi đối diện với những vấn đề về cái chết, cuộc sống sẽ được tô điểm thêm nhiều màu sắc có ý nghĩa và giúp chúng ta nhận thức hơn về giá trị của từng khoảnh khắc. Khi nỗi sợ chết xuất hiện trong cuộc sống hàng ngày, ta có thể nhận ra rằng đời người là hữu hạn. Do đó, phải tập trung sống thật trọn vẹn với hiện tại thay vì lo sợ về tương lai. Cái chết không xảy ra với ta ngay bây giờ, và sẽ chẳng ích lợi gì nếu ta cứ chăm chăm vào thực tế là một ngày nào đó mình sẽ chết. Ta cần phải can đảm sống trong hiện tại và sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc.
Chúng ta chỉ sống cuộc sống này một lần và chỉ một lần thôi. Do đó, hãy đảm bảo rằng chúng ta đang tận hưởng và thưởng thức tất cả những trải nghiệm một cách trọn vẹn.
Tôi biết ơn vì từng khoảnh khắc đơn giản là mình đang "sống".
Isabella Duong 💋
Comments
Post a Comment