Sống can đảm

Cuộc sống có thể huy hoàng và bi kịch.

Có lẽ không có cái đẹp, tình yêu hay hiểm nguy, thì cuộc sống hẳn sẽ rất dễ chịu?


Nhiều người tin rằng định mệnh của họ được viết ra bởi một chòm sao, rằng họ không làm chủ được vận mệnh của mình, rồi đời họ sẽ do định mệnh đưa đẩy. Họ không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể bước đi trong bóng tối. Cho dù xung quanh là ánh sáng mặt trời rực rỡ, thì chúng cũng không thuộc về họ. Bạn có tin vào điều đó không? Rằng vận mệnh của mình đã được sắp đặt sẵn?

Không ai có thể trả lời câu hỏi này ngoài bạn, “Tôi là ai?” – bạn sẽ tự trả lời cho chính mình. Mục đích cuộc đời này của bạn là gì? Là của cải, danh tiếng, hay đỉnh cao của sự thành công? Vậy nếu như không có chúng  của cải, sự thành công, danh tiếng – bạn là ai?

Nếu tôi không biết tôi là ai, thế thì tôi đang làm gì ở đây? Nếu thế thì mọi thứ mà tôi đang làm chỉ là hứng thú đơn thuần thôi sao? Vậy thì tất cả sẽ trở thành vô nghĩa. Giấc mơ của tôi là gì? Con người tôi muốn trở thành là ai? Điều gì tạo nên một cuộc đời tươi đẹp, một cuộc đời mà tôi mong muốn?


Tôi muốn trở thành con người có thể sống làm điều mình yêu thích. Chỉ khi nào có khả năng thực hiện được giấc mơ thì cuộc sống mới đáng sống. Đời người không thể có sự công bằng nhưng tôi tin, cơ hội thì công bằng với tất thảy. Với một số người nỗi sợ thua cuộc cũng là động lực rồi. Nhưng không phải tất cả đều khổ sở trước thất bại với mức độ như nhau. Người ta có thể cười bạn, bởi đơn giản vì điều đó giúp họ cảm thấy vui. Nhưng dù thế nào đi nữa, thì bạn cũng đã làm được một việc tốt  một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ mà. Người khác cũng có thể nghĩ bạn điên. Việc họ nghĩ rằng bạn điên không khiến bạn phát điên và bạn không điên chỉ vì họ nghĩ rằng bạn điên. Vậy tại sao phải trói buộc mình vào suy nghĩ của người khác? Sao cứ phải để bản thân mắc kẹt trong mớ bòng bong những thứ người người khác đang làm? Vả lại một khi đã muốn thì chúng ta sẽ tự quyết định mà, đúng không?

Bạn đã bắt đầu chuyện gì đó và cho rằng mình không thể quay lại nữa, nhưng bạn có thể. Một khi đã bắt đầu thì sẽ có kết thúc. Đó là quy luật. Rồi nó sẽ là quá khứ, là những điều đã qua đi. Đừng để bản thân bị trói buộc cùng quá khứ. Liên tục mọi khoảnh khắc, tương lai trở thành hiện tại, và hiện tại trở thành quá khứ. Tương lai là một tiềm năng. Quá khứ đã được sử dụng. Hiện tại mới là điều chúng ta cần phải bận tâm. 

Người ta thường nói, thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương – ngay cả vết thương nặng nề nhất. 


Không ai có thể về nhà cùng đám đông. Mọi người chỉ có thể quay về nhà một mình. 

Hãy là chính mình, dù bạn là ai. Có thể bạn học không giỏi, bạn có thể không xinh đẹp, gia đình bạn cũng không giàu có và bạn luôn là người thua trong những cuộc đua trước đây. Vậy bạn còn có gì để mất nữa? Dù bạn sẽ mất đi thứ gì đó đi chăng nữa thì trước khi nó bị lấy đi, tại sao không chia sẻ nó với mọi người? Điều quan trọng ở đây là bạn có dám vứt bỏ những điều đã biết để tìm đến những điều chưa biết, dám vứt bỏ những điều quen thuộc để tìm đến những điều mới lạ. Chính hành động và suy nghĩ của bạn mới định nghĩa con người bạn. Tại sao không cho mình một cơ hội và xem xem chuyện gì sẽ xảy ra?

Sự sẵn sàng sống cùng những điều không chắc chắn chính là sự can đảm. Giống như kiểu lật sang một trang sách mới và biết chắc sẽ tệ hơn, nhưng cứ phải đọc mới biết được kết thúc. Trải nghiệm sẽ giúp bạn trưởng thành. Bạn càng mạo hiểm bạn càng phát triển. Bạn sẽ lênh đênh trên một đại dương mà bạn không biết liệu nó có bến bờ hay không. Cuộc hành trình luôn kéo dài, đêm tối luôn mù mịt. Nhưng sau cuộc hành trình xuyên đêm tối, ánh dương sẽ xuất hiện.

Nếu cứ nhìn trước ngó sau, bận tâm đến tất cả mọi thứ ... thì ta sẽ chẳng bao giờ làm được việc gì hết. Thà rằng cứ thật can trường để vượt qua một nửa những điều kinh khiếp mà ta e sợ, còn hơn là đong đếm toàn bộ nỗi kinh hoàng để rồi chẳng phải gánh chút tai ương nào.

Thà một lần sống thực, thà một phút huy hoàng còn hơn lay lắt suốt đời. 


Tình yêu không phải là sự mặc cả. Bởi ta yêu vì yêu. Không cần phải có lý do.

Bạn đã bao giờ yêu một người và cố gắng trở nên tốt hơn vì người đó chưa? Hay thậm chí yêu luôn cả sở thích của họ?

Sức mạnh của tình yêu thật đáng sợ...

"Vì một lời nói mà thay đổi phương hướng cuộc đời … để trở thành như thế thì phải sống và nghĩ cái gì nhỉ?"

"Một người bình thường không thích đọc sách như tôi đã dành thời gian chơi game quý báu của mình để đến thư viện. Vì em là cô nàng mọt sách nên chắc chắn những gì tôi thu được từ những cuốn sách này sẽ là chủ đề mà tôi có thể mang ra để trao đổi với em."

"Được trò chuyện cùng người con trai mình thích bấy lâu mà lòng tôi vẫn thổn thức không yên. Tôi lại càng thêm quyết tâm thực hiện điều mình vừa nghĩ đến."

"Cảnh vật bên ngoài mà tôi thấy được từ chỗ ngồi này vẫn chẳng hề thay đổi. nhưng thế giới tôi đang sống đã thay đổi hoàn toàn rồi. Giống như tôi đang sống trong Thế Giới do tôi tạo ra cho riêng mình, nằm ngoài suy nghĩ của người khác, một Thế Giới mà rất ít người có thể chạm tới."

Hãy can đảm trong tình yêu. 


Cuộc sống luôn chứa đựng những điều bất ngờ  đó mới chính là vẻ đẹp của cuộc sống. Cuộc sống không phải lúc nào cũng là một chuỗi dài của sự chán nản và thất bại mà còn là một cuộc tìm kiếm cùng với sự phiêu lưu đầy những điều mới lạ và thú vị. 



Isabella Duong 💋

Comments

Popular posts from this blog

Tuổi 20 (P1)

Triết lý sống của bạn là gì?

Mảnh vỡ cảm xúc