Đơn độc nhưng không hề cô đơn

Cô đơn có đáng sợ không? Nói thật là đã có nhiều lúc tôi thấy buồn chán khủng khiếp khi không có ai ở bên cạnh. Không phải là xung quanh tôi không có ai mà là tôi không cảm thấy sự gắn bó và thấu hiểu từ những người này – nó không phải là một mối liên hệ đúng nghĩa – một người bạn thật sự.

Làm sao, để có được một người bạn thật sự – người hiểu được vì sao tôi lại im lặng, người có thể nói với tôi rằng: "Bạn là một người dũng cảm". Và rồi giúp tôi có được sự dũng cảm đó. Người như thế thì đúng là khó tìm, phải không? Đôi lúc tôi nghĩ: Có lẽ là do mình, hình như bản thân có chút vô tâm? Hoặc có lẽ vì tôi sợ một khi để người khác nhìn thấy sự yếu đuối của mình, họ sẽ không thấy đồng cảm, mà chỉ thấy một người bất lực và vô dụng chăng?

Có lúc tôi lại nghĩ: Người bạn thật sự của mình chưa xuất hiện, và thì mình nên chờ đợi thêm xem sao. Suy cho cùng chúng ta không thể dùng tiền để mua một mối quan hệ lãng mạn hay mua một tình bạn chân thành.

Cre: Pinterest

Đã làm quen và xây dựng tình bạn với một vài người. Nhưng hầu như chúng chỉ dừng lại ở mức xã giao bình thường, một thời gian ngắn sau đó, tôi không muốn gặp lại họ nữa. Vì sao vậy? Vì điều tôi thích thì họ lại không? Vì họ nói những điều tôi không muốn nghe, hành động của họ quá khác biệt với tôi. Hay đúng ra mà nói là vì tôi không thực lòng muốn xây dựng mối quan hệ lâu dài với họ? Đôi lúc, nói chuyện với họ giống như việc phải phân biệt đúng và sai, nó khiến tôi thực sự mệt mỏi. Và họ không thể nào chấp nhận được sự im lặng của tôi. Tôi không thể từ bỏ sự quyến rũ của những khoảng lặng – nó cho phép tôi suy nghĩ trong sự phán xét riêng tư, nuôi dưỡng tinh thần, đồng thời thoát khỏi những ồn ào hỗn tạp của đám đông để lắng nghe bản thân. 

Một người không tôn trọng sự im lặng hay không hiểu được sự im lặng của tôi, thì liệu người đó có thể hiểu được những gì tôi nói?

Tôi phải làm gì đây? Tôi đang tìm kiếm điều gì? Một người có những điều kiện, đặc điểm và tích cách phù hợp với tôi? Hay tôi đã đòi hỏi quá cao? Dường như nếu không thể tự giải thích cho chính mình được đúng đắn thì tôi sẽ chẳng bao giờ có một người bạn đúng nghĩa?


Tôi không muốn đổi lấy sự tự do của mình để có một mối quan hệ hời hợt. Nhiều lúc tôi không muốn giải thích những gì mình đang làm hay tại sao mình làm điều này hay tại sao lại làm điều kia với bất kỳ ai. Bởi hiếm có ai thực sự hiểu và tin điều ta làm, ngay từ ban đầu trước khi cả ta mở lời thì họ đã tự có câu trả lời của riêng mình rồi. Giải thích đôi lúc là không cần thiết chỉ là ngụy biện trong mắt người khác mà thôi.Chúng ta không cần một số lượng bạn nhất định, mà chỉ cần những người bạn đáng tin cậy.

Nếu có thể thì hãy hạn chế phán xét về sai lầm hay thất bại của người khác. Bởi có những việc, những chuyện chỉ có người trong cuộc mới có thể hiểu, cũng như chỉ có họ mới giải quyết được chúng. Bạn sẽ nhận ra rằng cho dù chúng ta là một người lắng nghe tuyệt vời thế nào, thì chúng ta cũng không thể hiểu được những gì mà họ đã trải qua, trừ khi chúng ta cũng từng trải qua chuyện đó.

Đừng vội vã hay tùy tiện chọn một ai đó bất kỳ trở thành bạn, chỉ vì ta đang cảm thấy cô đơn. 

Hãy thử làm bạn với chình mình. Hãy lắng nghe con tim của bạn, cho dù bạn cảm thấy hoặc biết rằng điều đó đáng sợ hoặc xa lạ đến đâu chăng nữa. Ta không thể nào chắc chắn rằng bất cứ người nào cũng sẽ yêu thương, tôn trọng hay chú ý đến mình. Nhưng ta có thể lựa chọn có yêu thương con người hay tôn trọng chính mình hay không. 

Một số người không được định sẵn ở lại trong cuộc đời ta. Một số người thì chỉ đi qua đời ta và để lại cho ta một điều gì đó – có thể là một bài học, cũng có thể là một kỉ niệm đáng nhớ ...


Ngoài kia, sẽ có người coi ta là một người vô dụng, có người căm ghét ta, nhưng cũng sẽ có người trân trọng và yêu quý ta. Điều quan trọng là ta phải tin tưởng vào giá trị của bản thân. Dù bạn có làm đúng hay làm sai thì sẽ luôn có những người chỉ trích bạn. Không tránh được. Chúng ta phải cố gắng để sống thật với chính mình. Thỉnh thoảng sẽ có người mang bạn ra để chế nhạo và bôi xấu vì bạn “khác biệt”. Nhưng không sao cả. Chính những điểm khác biệt mới làm nên con người ta, và những người phù hợp sẽ yêu quý bạn vì những điều đó – những người bạn thực sự.

Khi ở trong những tình huống khó khăn, khốn cùng ta sẽ có cơ hội nhận ra ai mới là người bạn thực sự. Bởi trong tình cảnh ấy, sẽ có người phủi sạch mọi liên quan với ta; có người thì chuộc lợi từ tính huống khó khăn của ta; có người thì đứng ngoài quan sát, hành động dựa vào lợi ích của chính họ. Ngược lại, những người bạn thực sự thì khác họ sẽ ở bên ta dù đó là khó khăn gì, họ sẽ cùng ta vượt qua và giúp đỡ ta không với bất cứ điều kiện gì.

Khi yêu thương bản thân, chúng ta làm chủ quyền yêu thương và tôn trọng người khác. Hãy đối xử với những người xung quanh ta một cách rộng lượng, tử tế và tôn trọng. Nhưng nếu những mối quan hệ đó khiến bạn mệt mỏi, bạn có quyền chấm dứt nó.


Trước khi chung sống với người khác, chúng ta nên bắt đầu việc chung sống với chình mình. Đơn độc nhưng không hề cô đơn. Cô đơn là khi chính ta xem mình lẻ loi và cần ai đó bên cạnh. Trong sự đơn độc mang theo sự tự do được sống là chính mình. Bởi tự do không đến từ bên ngoài hay từ người khác. Nó không mang tính xã hội. Tự do về mặt tinh thần. Khi nói đến tự do đó là trạng thái nhận thức không bị cản trở, ràng buộc bởi khát khao, không bị giam hãm bởi lòng tham, bởi ham muốn có ai đó hơn nữa. Trong sự đơn độc, cuộc đối thoại thầm lặng giữa ta và trái tim mình sẽ được lắng nghe. Đơn độc là khi ta ở bên chính mình và tâm hồn mình. 


Isabella Duong 💋























Comments

Popular posts from this blog

Người như thế nào mới được coi là trưởng thành?

Bạn muốn sống cuộc sống như thế nào?