Posts

Nếu ta quá khác biệt ...

Image
Khi nào tôi là chính mình nhất? Bạn thích đứng một mình hay trong một đám đông?  –  Một người Hy Lạp giữa muôn vàn người La Mã. Ai đó muốn nói rằng: Tôi từng ở đây. Cre: Pinterest Chúng ta có thể dễ dàng tuyên bố rằng, mình muốn trở nên khác biệt và độc đáo. Nhưng rốt cuộc không có quá nhiều người muốn cô độc một mình. Bởi, cái gì quá khác biệt thì sẽ khó được chấp nhận. Quá khác biệt thì sẽ bị chỉ trích. Quá khác biệt thì sẽ bị ghen ghét.  Một ngoại lệ sẽ phá hoại nguyên tắc. Khi bản thân thực sự đam mê với điều gì đó, tôi cũng phiền muộn nhận ra rằng thứ mà bản thân theo đuổi, thứ mà tôi tin là có giá trị với mình, trong mắt những người xung quanh, chúng chẳng là gì, như một con số không tròn trĩnh. Sự kiêu ngạo mang tính nhận thức của con người. Quá tương đồng nên không thể làm ngơ, nhưng cũng quá khác biệt để dung thứ. Là vô tình hay hữu ý? Họ luôn nói với tôi và với một số ít người ủng hộ tôi rằng: Sẽ chẳng có ai công nhận những gì tôi đang làm, điều đó là không thể xảy ra. Hãy cứ

Không quên được cái cũ

Image
Tôi dõi mắt theo dáng hình đầy hoài niệm ấy ... Rất lặng lẽ. Nhẹ nhàng. Sự cảm động đầu tiên bao giờ cũng là sự cảm động bền nhất. Đó là khoảnh khắc chứa đựng cả quá khứ và tương lai trong hiện tại. Cre: Unsplash Cái gì đã là của ta, ta yêu thích nó. Nếu lỡ mất đi, thì về sau dù có được cái khác giống như thế, thậm chí tốt hơn thế, ta cũng không thể nào thích cho bằng. Thường, lại chỉ thấy cái mới mà nhớ đến cái cũ, sinh ra tiếc nuối. Tại sao vậy? Bởi đối với ta, thứ đã mất không chỉ là nó đáng giá bao nhiêu tiền mà thôi, mà bởi vì trong đó còn có một phần tâm hồn của ta hay tâm hồn người để lại nó cho ta. Quên là một điều đáng buồn… Lúc ấy tôi chẳng ngờ vẻ đẹp ấy cũng sẽ tan biến trước mắt mình như pháo hoa. Nếu biết trước mình sẽ quên thì tôi đã cố ngắm nhìn nó kỹ hơn, thưởng thức vẻ đẹp của nó và khắc sâu vào trong tâm khảm mình khoảnh khắc ấy. Khó có thể quên một chuyện đã trót nhớ. Đây là cảm xúc từ thời xa xưa, là điều đã ngủ yên trong quá khứ. Nhưng mỗi lần nhìn thấy đám bọt nướ

Điều gì khiến ta chọn người này làm bạn mà không phải người kia?

Image
Bạn bè có ảnh hưởng lớn đến hành vi của chúng ta.  Lòng tự ái khiến chúng ta cạnh tranh với bạn bè mình. Còn bản năng bắt chước cũng "mời gọi" chúng ta làm như vậy với những người khác xung quanh ta. Đó là lý do tại sao việc lựa chọn một người bạn tốt là rất quan trọng. Nếu người mà chúng ta thường gặp là người tích cực và trung thực, chúng ta có cơ hội trở nên tích cực hơn. Ngược lại, nếu bạn bè của chúng ta là những người có những thói quen xấu và thường xuyên nói dối thì chúng ta sẽ dần dần đánh mất những điều tốt đẹp ở bản thân khi bắt chước lời nói, cử chỉ và hành động của họ. Chúng ta lựa chọn một người bạn dựa trên tiêu chí gì? Cre: Pinterest Chúng ta thường có hai thái độ khác nhau trong việc lựa chọn một người bạn: Chúng ta thích những người giống mình: người bạn mà ta lựa chọn nhất thiết phải có cùng sở thích với ta . Đó là lý do tại sao chúng ta có thể thấy nhiều người có thể làm cùng một công việc, cùng chung một lý tưởng, cùng tập một môn thể thao, thưởng thức c

Thời gian

Image
Cre: Pinterest Vào những thời điểm nhất định trong những hoàn cảnh và môi trường nhất định khi kết hợp với bản chất con người thì ta sẽ có những trải nghiệm rất khác nhau về thời gian. Cho dù vẫn cùng một con người ấy, cùng một khoảng thời gian như nhau. Như khi đang chờ đợi điều gì đó ta thấy thời gian dường như trôi qua quá chậm, mãi vẫn không thấy hết 5 phút (làm ơn hãy nhanh lên đi, tôi đang rất gấp), nhưng khi đang sợ hãi một điều gì đó chuẩn bị sắp xảy ra ta lại thấy thời gian trôi qua quá nhanh (thoáng đó đã hết 5 phút rồi ư? thời gian ơi hãy chậm lại thôi!) mà bản thân còn chưa biết phải làm gì để đối phó với nó, chính xác là ta sợ phải đối mặt với kết quả đó đến nỗi càng né tránh thì dường như nó càng đến nhanh hơn.   Khi đau ta lại thấy thời gian mình phải trải qua sự đau đớn ấy là quá dài, ta cho rằng sự đau đớn này sẽ không chấm dứt (tôi không thể chịu đựng thêm được nữa) cho dù nỗi đau chỉ diễn ra trong 5 phút nhưng đối với ta nó dường như kéo dài rất lâu vậy, dường như đã

“Ác mộng” là gì?

Image
Làm sao tôi có thể nghỉ ngơi nổi nếu những giấc mơ của mình cứ mệt mỏi thế này? Trong cơn ác mộng, cánh cửa to lớn nặng nề ấy vẫn luôn ở cuối hành lang chờ đợi tôi. Lúc nào cũng vậy bàn tay tôi túm chặt nắm cửa, tôi biết là nó không hề khóa. Nhưng không hiểu sao vẫn tuột ra, cho dù tôi dùng hết sức bình sinh kéo hay đẩy, nhưng vẫn vô vọng, cái nắm cửa vẫn tuột dần tuột dần khỏi tay tôi ... Tôi muốn biết bên kia cánh cửa là thứ gì hay điều gì đang đợi mình, nhưng có những lúc tôi chắc chắn mình đã nghĩ rằng: thực ra tôi biết đằng sau cánh cửa là cái gì rồi, chỉ là bản thân sợ phải đối mặt với nó thôi  –  với sự thật. Phải không nhỉ? Đôi khi, con người ta lừa dối chình mình hơn là lừa dối bất kỳ ai khác. Nhưng rốt cuộc ác mộng là gì? Ác mộng là giấc mơ mà bạn cảm thấy có điều gì đó vô cùng quan trọng phải tìm cho ra, bạn biết điều đó vẫn ở đó nhưng nó luôn luôn vượt khỏi tầm với của bạn. Isabella Duong 💋

Personal Branding 1

Image
Cre: Pinterest We use social media not only to talk about ourselves, about our friends, about relationships, and about celebrities, we also use social media to talk about brands : fashion, cosmetics, computers, phones, cars, magazines, ... We love brands and use them as tools to express ourselves –   with each like and share on social media we publicly support and say we love those brands: Fendi, The Ordinary, MAC, Samsung, BMW, Vogue, ... Because we want to express ourselves, many of us choose the latest iPhones to prove that we are stylish or how fast we can catch up with trends. We wear Chanel outfits to show off the style of Chanel (although it may not really match our body shape). We chose Elle magazine because we wanted to trust it? Or do we trust the person who wrote it? And if this magazine has not shown something that makes us trust them, how can we believe that their claims are accurate and objective? Nowadays there is a lot of confusion about information coming from so

Âm thanh của hy vọng

Image
Hồi tưởng lại, bằng nỗi chua chát và thoáng buồn nản: hành trình từ khi bắt đầu của mình: rực rỡ mà chóng tán như những món đồ giải trí phút chốc. Ấy là tôi tự đánh giá thôi, có lẽ bạn sẽ không nghĩ nó rực rỡ đâu. Nhưng dù thế nào đó vẫn là lựa chọn của tôi, vì thế bản thân vẫn muốn gắng sức thêm, vẫn chưa muốn từ bỏ. Vẫn muốn cho bản thân thêm một cơ hội nữa. Xem chuyện gì sẽ xảy ra? Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu tôi: “Đừng quá giày vò bản thân”. Để đáp lại suy nghĩ này, vẫn luôn là câu nói quen thuộc ấy: “Đúng vậy. Đừng quá dằn vặt mình, hãy cho mình thêm chút thời gian. Dù còn nhiều thiếu sót, nhưng mình sẽ từ từ, chậm rãi làm từ việc dễ dàng nhất”. Có một kiểu người không chịu thua mà không chiến đấu đến phút cuối cùng. Không biết rốt cuộc như thế là do bản thân quá cố chấp hay thực ra đó mới là can đảm nhỉ? Vẫn luôn mong muốn mình có thể như những nhà du hành dong buồm phiêu lãng khắp thế gian, được tự do đi cùng trời cuối đất. Ngồi nơi đây, biển cả mênh mông, những vì tinh t